Cách đây gần 5 năm, đã từng theo học một trung tâm để mong muốn có thể viết blog bằng tiếng anh… nhưng sau ngầy ấy ngày tháng, việc duy nhất mình làm được đó là chửi tụi Tây… mình là khách hàng nên chửi kiểu gì tụi nó cũng hiểu. Giờ lại lao vào trốn thị phi để phục vụ Tây… giời… giờ phải xem lại trình độ tiếng anh của mình thật nghiêm túc.
Bước đâu tiên là lôi cuốn bí kíp của Sếp mình trước đây nghiền ngẫm, cảm ơn sếp nhiều, đó chính là cuối “Học tiếng anh với phương pháp thần kỳ” của Doraemon :D, cũng khá thu vị… Tình hay quên, nên quyết tâm phải ghi chép cẩn thận:
- Học tiếng anh bằng chính tiếng Anh, không được dịch. Cách này mình vẫn đang học… vì cũng lười và không có thói quen tra từ… :D, mỗi tội hơi ít
- Tuyệt đối không được học ngữ pháp… cái này mình thích à nha 😀
- Phương pháp chính, nghe, nghe và nghe… túm lại là nghe thật nhiều 😀
- Đừng cố nhớ một từ đơn lẻ, hay nhớ cùng với một cụm từ có ý nghĩa … cách này mình cũng đã được học trên Discovery Channel … cách tốt nhất nhớ các đồ vật là đưa nó vào một hoàn cảnh cụ thể. Điều này lý giải vì sao mình không thể nhờ giải pháp, nhưng nhớ được cách tìm ra giải pháp ấy 😀
- Bạn chỉ có thể nhớ một từ khi bạn nghe và nhìn (viết) nó từ 30 lần trở lên, trong hoàn cảnh có thể hiểu được. Vậy là phải xem 1 bộ phim 30 lần, hoặc chép nguyên câu 30 lần… vụ này tốn thời gian đây 😀
- Chìa khóa của sự thành công là Repetition và Distionction (lặp lại và phân biệt)… cái này khá đúng với mình…
Mình có vẻ hợp với phương pháp này, ít ra là không phải đóng học phí… mình hợp với kiểu tiết kiệm này… chắc sẽ khá tốn thời gian… nhưng mình thích học theo kiểu tiềm thức này.
Chúc mình may mắn.