Ngày hôm trước đọc tờ bào sinh viên nói về tình trạng sinh viên mắc trộm internet về máy tính của mình, mình đã buộc phải thay đổi �suy nghĩ trước đây về�tờ Sinh viên tuy cùng tòa soạn với hoa học trò nhưng không là tờ báo lá cải, nhưng sự thật vẫn là là sự thật, báo chí vẫn là báo chí và sinh viên cũng là tờ báo lá cả, cũng là công cụ để làm một điều gì đó.
Dạo này trên TV hay phát quảng cáo của VNPT luôn nói về “cuộc sống đích thực” trong khi mạng nhà mình rớt liên tục, tiền đóng thuê bao thì đắt gấp đôi các dịch vụ khác của FPT hay VietTel, mà tốc độ thì bằng 1/4 hay nói đúng hơn là bằng 1/6 tốc độ cam kết nói chung mình cực kỳ tâm đắc với câu tình trạng internet của mình đúng là cuộc sống đích thực.
Nói tiếp chuyện về tờ Sinh viên lá cải, trong khi mấy năm trước còn ra rả là phổ cập internet cho nhân dân, cho các nhà trường, cho sinh viên học sinh để nâng cao dân trí, mở mang kiến thức, nào là nhà nước sẽ hỗ trợ kinh phí, nói chung là đủ loại, đến bây giờ nhà nước chưa phải tốn gì cả, sinh viên phải mất hơn 30K mỗi tháng để được tiếp xúc với tri thức nhân loại thì được gán mới cái tên mới là nhưng công dân dùng internet trái phép, thất là nhảm nhí, với những người viết bài này chắc là do thuê bao it đi thi VNPT ít tiền hay sao ấy, thử hỏi tự nhiên bỏ ra hơn 100K mỗi tháng cho internet thì sinh viên nông thôn làm sao mà có.
Nói chung mình thấy tờ báo sinh viên và hoa học trò bây giờ viết không có chất lượng, thật nhảm nhỉ, người biết một ít như mình thì phản ừng, những người không biết gì cứ ù ù cạc cạc nghe theo thì hỏi chúng ta sẽ đi về đâu.
Dạo này mình được đọc nhiều bài diễn văn của những nhà kinh doanh nổi tiếng trên thế giới, ngâm lại nước mình mà thấy buồn, liệu đã có ai làm được và dũng cảm như họ không nhỉ. Mong rằng trong thế hệ tới đây sẽ có nhiều người có tâm và có tài thực sự.