Hôm trước tôi có một vài phút chém gió thu vị với người bạn thú vị đã từng làm việc với nhau cách đây vài năm, thật thú vị khi làm với một con người thông minh, hóm hỉnh, đôi khi lại rất “ngu” :D. Nhận thấy thật đáng kính phục khi với khả năng của bạn ấy có thể làm những việc thật to lớn, nhưng bạn ấy muốn làm những việc nhỏ thật tốt, vì biết nó sẽ góp phần giúp việc lớn kia thành công.
Vậy đấy, có những con người thông minh, tài giỏi lại luôn làm những việc nhỏ nhặt, nhưng họ làm “thực sự rất tốt”. Lạ thật đấy, những người thích làm việc lớn, đôi khi lại là những người đi tìm những giấc mơ bong bóng.
Tôi rất không có cảm tình với những ai muốn 1 phút đổi đời, thành gì gì đó. Internet đã có quá nhiều ước mơ cổ tích được các hãng truyền thông dựng lên, một phần nhỏ trong đó là cổ tích thức sự, còn lại đều thông qua những khối óc thông minh, tỉnh tảo, đầy sỏi đá điều khiển. Vậy thực sự cuộc sống này liệu có nhiều giấc mơ thành hiện thực như vậy không? Xin thưa với các bạn là không?
Tôi không hiểu, đối với tôi Internet là môi trường để tôi làm việc, còn những người không thuộc trong lĩnh vực của tôi, đó là môi trường để họ giải trí. Nhưng khái niệm giải trí giờ không đơn thuần, khi bạn đăng một điều gì đó lên mạng xã hội, blog cả nhân, trong đầu luôn mong muốn nhận được phản hồi, hoặc số lượng xem thông điệp đó, phần nào bạn không hiểu rằng mình đang muốn nổi tiếng, dù là trong cộng đồng nhỏ, bạn bè của mình. Trong bạn luôn có mong muốn trở thành “ngôi sao”, mong muốn này càng lớn bạn càng gắn chặt với nó, để luôn nắm bắt tình hình, phản hồi lại những thông tin nóng hổi, phù hợp với thị hiếu của mình và chia sẻ với mọi người và cũng có một tia hi vọng nhỏ nhoi rằng có ai đó nhìn, nghe thấy… tán thưởng, chê bai… để bạn cho họ biết mình tồn tại, tồn tại với một cá tình nào đó, âu cũng là một tư tưởng PR chính bản thân mình.
Còn tôi thì nghĩ, công nghệ thông tin và truyền thông không hề xấu xa như mọi người tưởng tượng, nó giống như giấy trắng, ai vẽ gì thì nó thành như vậy, nó chỉ làm nhiệm vụ giúp chúng ta có nhiều thời gian hơn để làm việc gì đó. Đối với thông tin, nó chỉ có ích khi ta làm việc có ích, hoặc cho đó là việc có ích. Tôi thường sử dụng công nghệ để liên lạc với bạn bè, để nắm bắt tình hình và xừ lý thông tin khi cần, với tôi công nghệ phải xử dụng đúng mục đích của nó, khi dùng nó làm việc gì, tôi cũng nghĩ cần biết mình cần được điều gì, liệu có đạt được không? Có lần tôi đã nói rằng “tôi không muốn số hoá hết cuộc sống của mình”, vì đơn giản ngoài kia còn rất nhiều điều tốt đẹp, hay giữ cho mình một khoảng trời riêng.
Với tôi internet chỉ quanh quẩn một vài thứ cơ bản, google, blog cá nhân, mấy trang mạng tôi đang quản lý, vài trang thông tin tôi hay vào. Đôi khi tôi tự hỏi, internet của tôi nhỏ bé vậy sao? Đúng là nó nhỏ bé thật, vì đơn giản tôi nghĩ khi làm việc gì cũng có mục đích của nó, tôi viết blog vì tôi muốn chia sẻ suy nghĩ của mình, hi vọng nó có thể giúp được một số người, có lần một người bạn hỏi, tại sao blog của tôi không có nút like? Đơn giản vì đó là nơi cá nhân của tôi, nó vừa là sổ nhật ký, vừa là công cụ hỗ trợ tôi làm việc, lưu trữ lại ký ức và kiến thức tôi thu lượm được trong quá trình học tập trên internet, tôi không có nhu cầu quảng bá nó. Tôi không thích làm người nổi tiếng, tôi muốn là người đứng đằng sau những sự nổi tiếng. Và đơn giản tôi viết không phải vì muốn nổi tiếng, tôi viết vì mong muốn những gì tôi viết ra sẽ có ích với một ai đó.
Theo những gì tôi biết được, các blogger nổi tiếng đều viết những nghĩ họ nghĩ là có ích cho người khác, đôi khi có người sử dụng scandal để kiến blog họ nổi tiếng, tôi rất dị ứng với kiểu như vậy, vì tôi nghĩ cái gì lên nhanh rồi xuống cũng nhanh thôi, tôi cuộc đời vẫn vậy mà.
Bạn là một phần nhỏ bé của thế giới này, hãy làm những việc nhỏ bé tốt đẹp để giúp thế giới rộng lớn này tốt đẹp hơn, đừng nuôi những giấc mơ ngoài tầm với để rồi sẽ phải đánh cược với số phận của mình.
Leave a Reply