Có thể với nhiều người, thành công là những gì họ thực sự mong muốn trong con đường của mình, thành công có thể nhỏ bé, hay lớn lao, điều đó không quan trọng, điều quan trọng nhất họ muốn hoàn thành công việc đó để kết thúc, để được đổi lại một giá trị họ mong muốn: tiền bạc, địa vị, công danh…
Với tôi, tôi đã từng mong muốn mình “không thành công“, và bây giờ cũng như vậy, mục đích của tôi thật đơn giản là tôi không muốn rời bỏ ước mơ của mình, tôi muốn gắn bó với nó tới chừng nào có thể, vì nó giúp tôi nuôi dưỡng tình thần của mình, giúp tôi luôn cảm thấy mình có một điểm tựa, một nơi tôi luôn cảm thấy ấm áp, và mỉm cưới khi nghĩ tới.
Nếu thành công, tôi sẽ phải định giá ước mơ của mình dưới hình hài một con số, và một đơn vị tiền tệ nhất định. Nếu tôi thành công, tôi sẽ có một cuộc sống đầy đủ hơn, nhưng tôi lại giết chết ước mơ của chính mình và của một số người khác nữa. Nếu tôi thành công tôi sẽ có được nhiều thứ hữu hình, nhưng lại mất rất nhiều thứ vô hình vô cùng quý giá.
Đã từng có em hỏi tôi, tôi có thể bán “ước mơ” của mình với giá 1 tỷ VNĐ hay không? Tôi lưỡng lự, nhưng trong suy nghĩ từ trước tới nay của mình tôi không hề có ý định bán hay định giá “ước mơ” của mình.
Tất cả các sản phẩm đều được định giá, để sinh lợi nhuận, không có lợi nhuận nó không thể tồn tại, còn tôi, tôi chỉ mong muốn một điều, “ước mơ” của mình có thể có lợi nhuận đủ để nuôi nó và giúp ích cho xã hội, chừng nào nó còn không bị cái gọi lại “lợi nhuận” chị phối, nó sẽ vẫn được phát triển với chính tinh thần của nó.
Tôi có thể làm nhiều việc, làm nhiều dự án không liên quan, chỉ để nuôi ước mơ của mình, tôi luôn tâm niệm một điều rằng, nếu có ai muốn tôi định giá “ước mơ” của mình, tôi chỉ muốn nói với họ: “tâm hồn là thứ không dễ có được và cũng không dễ để bán đi”.
Leave a Reply