Giác quan thứ 6, nhưng hãy tin vào tương lai
Tôi chỉ mong rằng mình có ít đi một chút, để sống đơn giản hơn, tôi đã từng tưởng nó là định mệnh của mình, khi tôi bị đánh cắp một cơ số tài khoản, trong đó có tài khoản tôi có lưu rất nhiều kỷ niệm của mình, nhưng ngày hôm nay tôi đã tìm lại được trong chính ổ cứng của mình. Cảm ơn cuộc sống vì tôi vẫn còn những điều này.
Hiện giờ tôi cảm thấy mình thật khó khăn, tuy luôn mỉn cười để thấy rằng tôi vẫn là người lạc quan, chỉ tiếc rằng tôi không biết mình đang dùng lý trí hay tình cảm của mình đề giải quyết vấn đề và đưa ra quyết định. Có lẽ tôi không nên quyết định, hay để thời gian trả lời chính lòng của mình.
Bây giờ có lẽ tôi rất khó có tâm trí làm một việc gì, vì đơn giản tôi không cảm thấy có mục tiêu, nhưng đó là chuyện của tình cảm, còn câu truyện của lý trí thì tôi biết mình phải làm gì. Tự hỏi mình liệu mình có nên làm tiếp việc mình thực sự muốn làm hay không? Kết quả cuối cùng liệu có như tôi mong muốn không?
Tự nhiên tôi lại nghĩ tới quan niệm của chính mình, đừng hy vọng để rồi thất vọng, đơn giản hiện giờ tôi chỉ mong mình cần biết những gì thôi mà, nhưng liệu nó có ích kỷ quá không?
Tôi đang nghe và cực kỳ thích bài “Hãy biết ước mơ”, tôi nhớ mơ hồ là đã nghe bài hày của nhóm “Những ước mơ đến”, có MC Đan Lê tham gia, khà khà, nhưng thôi thích bản phối của Ngọc Anh và M4U hơn, đơn giản vì đúng tông nhạc mà tôi thích, và cả Ca sĩ Ngọc Anh nữa, tự dưng lại thấy có điểm gì đó…
Protected: Tìm được mảnh vỡ từ ký ức
Protected: Trống rỗng
Hẹn ngày gặp lại
Sáng tỉnh giấc, gặp ngay một “tag” của bạn Dế, ồ, Facebook bị chặn mà, mình thì có nhiều thứ phải bảo vệ nênkhông thể lang thang sử dụng phần mềm linh tinh giống các bạn được. Về nhà, đúng lúc bạn FPT mở ra để cho mình đọc được một chút, đọc được note, chẳng liên quan tới mình lắm, nhưng lại gợi nhớ cái ngày cách đây 6 năm, nơi để TYC tung cánh vượt ra khỏi cách bóng của Quick Snow Show.
Bản thân tôi cũng không ngờ rằng TYC hiện giờ lại có thêm nhều niềm vui nho nhỏ hàng ngày như vậy. Đối với CXCS tôi là một thính giả đặc biệt nhất, vì tôi luôn là người đầu tiên nghe chương trình khi lên sóng, và cả trước khi lên sóng nữa. Đôi khi ngồi làm việc tự dưng lại mỉm cười vì nghe một điều gì đó thật đặc biệt.
“Đôi khi người ta chia tay một mối tình trước khi biết mình đã yêu”, vậy mà tôi luôn mong muốn mình không phải nói lời chia tay. Chỉ nhận ra rằng mình là người “tham lam”…
Hi vọng CXCS có thể hoàn thành con số 50. Tự nhiên thoáng suy nghĩ liệu có nên lấy “Vitamin cho tâm hồn” lấp chỗ trống của CXCS trong lòng mình không?
Bạn nghĩ tình yêu là gì?
Người con trai và con gái sẽ đến với nhau như thế nào, theo xã hội hiện nay sẽ phải trải qua các bước: làm quen, tìm hiểu, ngỏ lời, nắm tay, ôm hôn, và xa hơn nữa thì thứ tự có thể bị đảo lộn đôi chút là cưới và hòa hợp về thể xác. Đó là đối với người Á Đông, còn người ở các nước Phương Tây thì các thứ tự kia được đảo lộn theo tùy sở thích của cá nhân, quan trọng nhất là những người trọng cuộc nghĩ gì, nếu phạn phản đổi, hay thử nghe tôi giải thích những gì cảm nhận được sau khi xem “No String Attack” nhé.
Trước tiên bạn hãy thử phân tích từ con người, theo các cô giáo dạy giáo dục công dân có nói, con người bao gồm có phần “con” và phần “người”, ở đây tôi xin chỉ nói tới một số kía cạnh
- Phần con: bao gồm những nhu cầu cơ bản của một sinh vật, được ăn, sống, và duy trì nòi giống bằng quan hệ tình dục
- Phần người: đó là những gì trong tâm hồn, là tình yêu.
Nói đến đây, tôi tư duy một cách thô thiển giai đoạn phát triển tình cảm giữa nam và nữ theo hai trường phái:
- Á Đông: các hành động liên quan đến phần người đi trước, cuối cùng mới đến phần con được bộc lộ
- Phương Tây: người lại phần con đi trước, sau đó mới tới những bước của phần người dù cho thư tự các phần này bị đảo lộn, nhưng kết thúc có hậu vẫn luôn là đám cưới / hoặc tới khi móm mém.
Ai đúng ai có lẽ chúng ta không nên bàn vội, vì nó cũng chỉ là tương đối mà thôi. Trong bộ phim bị tôi kể trên, tác giả đã cho ta thấy một kía cạnh khác của tình yêu, 2 người có thể quan hệ tình dục với nhau để thỏa mãn phần “con” của mình, nhưng lại thấy hổ thẹn khi quan hệ của họ trở nên thân thiết giống tình nhân hơn, đó chính là sự quan tâm, chia sẻ, nhưng niềm vui nho nhỏ mang đến cho nhau.
Những nụ hôn, những va chạm cơ thể nồng nhiệt trong vẻn vẹn có 2 phút, 5 phút, 10 phút… không hề có sức mạnh khi mặt đối mặt, nhìn và nhận ra rằng mình không thể thiếu người đối diện trong cuộc đời, lúc đó, nụ hôn trở nên nồng nàn hơn, cháy bỏng hơn. Kết phim là một hình ảnh tôi thấy thực sự đắt đó chính là hình ảnh cặp tình nhân ngượng ngùng nắm thay nhau vào đàm cưới của em mình.
Tại sao hai con người không không hề ngượng ngùng hay ngập ngưng khi không mảnh vải tre thân bên nhau, lại lưỡng lự khi muốn nắm tay đối phương khi nhận ra tình cảm của mình. Theo tôi cái nắm tay đó đại diện cho sự tin tưởng đối phương và mong muốn bước chung trên một con đường, hay đó chính là biểu hiện cho sự hòa hợp trong tâm hồn hai con người.
Ồ, nói đến đây thôi các bạn cũng đừng nghe linh tinh mà phá vỡ các bước của mình nhé. Điều quan trọng nhất đó chính là sự hòa hợp về tâm hồn, chỉ có điều đó mới giúp tình yêu của các bạn luôn bền chặt và bạn sẽ hiểu người đó chính là một nửa của mình, một nửa đích thực.